làm nội trợ thật khó

Sau vài ngày dọn ra ở riêng, phải đi mua sắm từ A-Z, Q nhận ra bấy lâu mình vô tâm với những gì mẹ làm quá, và làm nội trợ thật là khó!

Thế là sau hơn 1/3 cuộc đời được phụ mẫu bảo kê, “trai thành phố” là Q đây đã chuyển ra ở một mình gần công ty và bờ kè cho dễ đi làm, đi chạy và cả đi chơi.

Sau hai ngày cật lực lau dọn, trang trí, sắp xếp, Q đã bước qua giai đoạn mua sắm. Và đây là lúc mà bước chuyển này thể hiện rõ những ảnh hưởng đầu tiên đến cách Q sinh hoạt.

Trước đây, Q cũng hay đi siêu thị. Nhưng chủ yếu là mua vài món trong nhà còn thiếu, hoặc vài thứ ăn chơi vào những dịp đặc biệt. Bây giờ thì Q đã hiểu sự khó khăn khi “đi chợ”. Không còn cảnh thích gì mua đó, giờ thì phải tính trước xem mình sẽ (định) nấu món gì và khi nào để mua các nguyên vật liệu phù hợp. Mà thực đơn cũng phải đa dạng và chứa đủ chất dinh dưỡng để còn có sức làm việc, chạy bộ, tập gym,…chứ không như xưa, muốn ăn gì thì mua luôn, hoặc ghé đâu ăn đại món gì, hay mua về cả thùng mì gói cho vừa nhanh vừa ngon(mà không có bổ). Phần dinh dưỡng chính đã có mẫu thân lo.

Chuyện lựa thịt thà rau củ quả cũng thật là mệt óc! Giờ Q mới thấy giá trị của những mẹo vặt như chọn cam ngon hay thịt tươi. Khi nãy mua có mấy thứ mà phải google, đợi 3G load chậm rì, giữa bao nhiêu chị em thoăn thoắt bóc, bóp, nhìn rồi bỏ cam vào giỏ.

Cái chuyện ngân sách cũng thật đáng sợ! Bước vào siêu thị chỉ định mua vài món. Bước ra thì ví tiền nhẹ hơn hẳn. Ngoài mấy thứ trong kế hoạch, Q còn vác về thêm một đống khác vì thấy ngon ngon, hay hay và “chắc là mình cũng nấu được”. Mới mua cho một người ăn mà như vậy, thì mua cho cả một gia đình hay đại gia đình chắc cũng đòi hỏi khả năng lên ngân sách không thua Account Manager của mấy agency.

Tóm lại là mới có chuyện đi siêu thị thôi mà Q đã thấy mình thật vô dụng và vô tâm với những khó khăn mà mẹ đã trải qua. Cũng không biết gọi là khó khăn thì có đúng không vì các mẹ các chị làm lâu, làm nhiều thì thành năng lực rồi. Chỉ có mấy thằng gà mờ suốt ngày học hành, đi làm, đi du lịch như mình mới không biết mà thôi.

Thật là xấu hổ quá! Viết bài này xem như đánh dấu một cột mốc mới về nhận thức, và quyết tâm ngoài chuyện làm việc, chăm lo cho sức khỏe của bản thân ra thì Q sẽ học hỏi để trở nên “đảm đang” hơn bằng cách tích cực Google và hỏi mẹ cùng các chị em bạn dì khác.