Mấy ngày gần đây do có mấy chính sách kiểm soát dịch nên bà con phải tự xoay nhiều đường. Người cần thì xoay cách mua rau củ thịt thà cho gia đình; người bán thì xoay cách rao, chốt đơn và vận chuyển. Xoay qua xoay lại thì gặp nhau trên mấy group zalo.


Mà chốt đơn rồi thì cũng chưa phải là xong.

Người mua thì lại sợ là bên bán sót đơn, không giao được, hay hủy kèo phút chót do nhân viên dính F0. Mà lỡ đặt bên này rồi thì cũng không dám đặt bên khác, vì không có tiền nhiều, và tủ lạnh thì cũng không đủ chỗ chứa. Và cũng muốn hạn chế tiếp xúc. Tới lúc thanh toán thì không dám chuyển tiền trước, sợ chúng nó lừa. Mà xài tiền mặt thì lại lo, cả về chuyện lây nhiễm, lẫn chuyện xài hết rồi thì làm sao rút thêm.

Người bán thì sợ nhất là bị bom hàng. Khách đặt đơn mấy chục kg xong, phải dặn đi dặn lại khách là anh nhớ lấy hàng nha. Và có thêm một tá nỗi lo khác về chuyện giấy tờ đi lại, nguồn hàng, phòng dịch cho nhân viên,…

Bây giờ ngoài sợ dịch, sợ bị phạt, sợ ba chấm, thì người ta có thêm nỗi sợ nhau. Sợ thì cứ sợ, mà làm thì cứ làm, vì còn phải ăn, và phải kiếm tiền. Nhu cầu lớn quá mà, không sớm thì muộn cũng phải xuất hiện giải pháp thôi. Chỉ là khi niềm tin xuống thấp thì chi phí tăng cao. Và phí này thì chúng ta cùng chịu.

Trên đây là vài dòng tản mạn sau khi Q tham gia chục cái nhóm zalo để kiếm đồ ăn cho mình và cả nhà.

Chúc cho dịch mau chóng được kiểm soát (chứ không dám mong nó qua đi), để thị trường được vận hành lại, trôi chảy hơn. Bà con được thỏa mãn các nhu cầu căn bản nhất.

Q