Thế Nào Là “Yêu Theo Cách Riêng Của Bạn”?

Câu hỏi: Thế nào là “yêu một người theo cách của bạn”?

Trả lời: Nancy Xia, người yêu mèo.

———————————-

Mỗi buổi sáng, mẹ thường cằn nhằn tôi phải đổ đầy bình nước mang theo đến trường, như thể tôi sẽ teo tóp và chết héo như cái cây nếu tôi không mang theo nước.

Kể cả khi trong trường học có bình nước suối. Hay là tôi có thể mua món đồ uống nào tôi muốn trong các cửa hàng tại trường.

Kể cả khi tôi thực sự trễ giờ và kẹt xe rất tồi tệ. Tôi vẫn phải trì hoãn những giây phút quý giá, đổ đầy nước vào bình từ ấm đun nước.

Nhìn từ xa, bạn có thể thấy chúng tôi vừa la hét nhau vừa chạy ra vào nhà, vì để quên vài món đồ và quay lại để lấy chúng.

Đó là tình yêu💗.

—-

Bố tôi thường đi làm xa. Thực ra, ông ấy chỉ ở nhà nhiều nhất 3 tháng trong năm.

Khi ông trở về nhà, ông trông giống một con gấu xám, thô cứng về tính cách. Những cái ôm và nụ hôn được thể hiện một cách thô bạo, giờ ăn tối yên lặng và không cuộc trò chuyện. Thỉnh thoảng, ông ấy còn giảng các bài học hoặc triết lý sống trên đường đến trường, sau đó chỉ còn là sự im lặng. Khi chỉ có mình tôi và bố, chúng tôi ở bên nhau cả đêm mà không cần nói một lời.

Nhưng bất cứ khi nào ông ở nhà, tôi đều có một bữa tối ngon lành, được chuẩn bị tỉ mỉ chờ sẵn trên bàn. Bố biết món yêu thích của tôi, biết tôi thích thịt. Mỗi khi ông về nhà, tôi có đầu bếp của  riêng mình, thực đơn được thiết kế dành riêng cho tôi.

Tôi lặng lẽ ăn và ông ấy cũng vậy. Bố không hỏi tôi về những việc diễn ra trong ngày, nhưng bữa ăn tuyệt vời không thể nói thành lời.

Đó là tình yêu💗.

Dáng người bà tôi rất nhỏ con. Bà là một trong những người nhỏ nhất mà tôi biết, thấp hơn một cái đầu so với chiều cao của công tắc đèn trên tường.

Dáng tôi cao do di truyền từ ông. Lúc nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi chỉ bằng một nửa chiều cao của bà tôi. Hiện giờ, tôi đã 18 tuổi và tôi phải cúi gập xuống để ôm lấy bà. 

Dù vậy, bất cứ khi nào chúng tôi băng qua đường, bà đều nắm chặt tay tôi và dắt qua.

Khi bàn tay bà nắm lấy tay tôi, tôi cảm nhận rõ từng vết chai sạn qua nhiều năm tháng nhọc nhằn và bàn tay tôi mềm mại, mịn màng và nằm gọn trong lòng bàn tay bà.

Từ xa, chúng tôi trông rất hài hước, một cô gái cao được một bà lão nhỏ người cầm tay dắt qua đường như thể cô là một đứa trẻ 4 tuổi chưa cao quá đầu gối.

Nhưng đó là tình yêu💗.

Bạn trai của tôi chưa bao giờ để tôi tự mua đồ ăn trưa.

Anh ấy khăng khăng muốn đối xử thật tốt với tôi, bởi vì đó là điều mà anh ấy muốn. Tiền không bao giờ là vấn đề với anh ấy, ngay cả khi chúng tôi là sinh viên và không có nhiều thu nhập. Nhưng anh ấy biết tôi là một đứa thích ăn, biết rằng tôi yêu các món ăn và đây là cách anh ấy khiến tôi hạnh phúc.

Chúng tôi thường xuyên đùa giỡn và chạy đua đến quầy bán thức ăn. Vì chúng tôi đùa giỡn, tranh giành đồ ăn nhẹ nhàng, nên nó trông thật kỳ lạ. Đôi khi, chúng tôi nhận được một vài ánh mắt và tiếng cười từ mọi người.

Và mỗi bữa trưa, hai đứa sẽ ngồi trên băng ghế trong công viên, ăn món ăn chúng tôi đã mua vào ngày hôm đó, càu nhàu lần sau sẽ trả thù nhau vì cuộc tranh giành lúc nãy.

Đó là tình yêu💗.

Đôi khi, tình yêu sẽ không lãng mạn như chúng ta nghĩ.

Nó được bao bọc bởi sự thô cứng, ồn ào, thiếu suy nghĩ và chân thật. Không giống như những gì chúng ta thấy trong phim, tình yêu thật sự rất vụng về.

Yêu một người theo cách của riêng bạn là thể hiện tình yêu đó ở tất cả hình thức nào từ thô sơ nhất, thể hiện tình yêu đầy kiêu hãnh và kể cả sự không hoàn hảo.

Để yêu theo cách riêng của bạn nghĩa là bạn được là bạn và được yêu. Đó là tất cả

Nguồn: Quora