Câu hỏi: Điều buồn nhất mà bạn đã chứng kiến?
Trả lời: Jean-Marie Valheur
Điều này rất ngẫu nhiên, nhưng hôm nay tôi đã ở trong cửa hàng tiện lợi và dạo mua đồ. Khi bước đến dãy hàng trưng bày các loại bia, tôi đã thấy một loại bia mà ông tôi đặc biệt yêu thích. Một loại bia đặc biệt khiến tôi nhớ mãi. Chính xác là khoảng thời gian này năm ngoái, tôi mang cho ông tôi hai chai bia loại này và hai ông cháu đã hạnh phúc ngồi với nhau bên ly bia. Đó là một ngày nắng đẹp, phía sau nhà ông…
Chỉ trong nháy mắt, một suy nghĩ lướt qua: “Ồ, mình sẽ mua và đem chai bia này cho ông, ông sẽ thích lắm đây…”
Và tất nhiên sau dòng suy nghĩ thoáng qua đó, tôi chợt nhận ra – Tôi không thể, vì ông đã qua đời vài tháng trước. Đó là những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, mọi người nhỉ? Bạn không bao giờ biết được cuộc trò chuyện nào sẽ là cuộc trò chuyện cuối cùng của bạn, ly bia nào sẽ là ly bia cuối cùng của bạn hoặc chuyến thăm nào là chuyến thăm cuối cùng của bạn.
Tôi nhớ mình đã ngồi dưới bóng râm trên những chiếc ghế gỗ do chính ông tôi tự tay làm, chân chúng tôi nhấc lên và đặt ly bia trên chiếc bàn cũng được chính tay ông đóng. Có một sợi dây thừng nhỏ màu xanh dương để trên bàn, ông luôn gấp gọn lại. Nó được dùng để buộc chiếc ô lớn mà ông luôn dựng lên để che nắng.
Hai ông cháu không nói gì nhiều, chỉ cần nhấm nháp bia và tận hưởng phút giây hạnh phúc ấy. Ông nói bia rất ngon. Tôi dạ vâng. Hôm đó là một ngày tuyệt vời mà tôi nhớ mãi. Không một khoảnh khắc nào tuyệt vời hơn thế. Hóa ra, việc gấp gọn gàng sợi dây nhỏ đó là dấu hiệu ban đầu của bệnh Alzheimer (Hội chứng suy giảm trí nhớ)… nó tiến triển nhanh chóng đến khó tin. Trong vòng một năm, ông đã ra đi.
Bằng cách nào mà ai đó có thể trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của bạn, thậm chí là một phần lớn? Và làm thế nào mà bạn có thể xem sự hiện diện của họ là điều hiển nhiên cho đến một ngày, họ đột ngột ra đi…
Nguồn: Quora