Quyển sách mình mua nhiều nhất từ trước đến giờ là “Chuyện Nhỏ Sài Gòn” của Đàm Hà Phú. Sau khi đọc xong lần đầu cách đây mấy năm, thấy thích quá nên mình mua luôn chục cuốn, mang ra Nhã Nam Thư Quán nhờ tác giả Đàm Hà Phú ký rồi mang tặng mấy người mình quý.
Cuốn này và Sài Gòn Bao Nhớ là hai cuốn sách “bỏ vali” của mình khi đi nước ngoài. Lâu lâu, nhất là trong những ngày mùa đông u ám và lạnh lẽo, ngoài các cuộc gọi về nhà thì những câu chuyện ngắn trong sách đã phần nào giúp mình nguôi đi nỗi nhớ thành phố thân thương.
Cá nhân mình rất thích Sài Gòn trong những câu chuyện của anh Phú: rất bình dị, phóng khoáng, và trượng nghĩa, cũng giống như con người của tác giả vậy. Mình không thần tượng ai, nhưng lại rất nể anh vì nghị lực lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, vì những món ngon anh chia sẻ trong nhóm Saigon Ùm, vì anh đi đâu cũng có cả gia đình đi theo, và vì những status anh hành lễ với vai trò là chủ tịch của hội giảm cân.
Trong giải chạy HCMC hồi đầu năm, mình và anh Phú chạy cùng cự ly. Thấy anh chạy ngược chiều đến, mình la lên “chủ tịch” rồi chìa tay ra. Anh vỗ tay cái bộp trong một sự ngỡ ngàng. Nhưng đến vòng thứ hai, cũng tại đoạn đường đó, anh đã chủ động đưa tay ra cho mình vỗ, rồi hai người lại tiếp tục tự hành xác cho đến khi về đích.
Sáng hôm qua, mình ra đường sách sớm để nhờ anh ký tặng với vai trò “chủ tịch hội giảm cân”. Xin chữ ký xong, mình vội bắt grab đi vài cuộc café cuối tuần. Tối về nhà đọc một lèo lại hết nửa cuốn rồi bỏ lên kệ sách, tuần sau đọc tiếp. Mà cũng không cần phải vội, vì những câu chuyện dễ thương về Sài Gòn thì tuần nào mình cũng gặp.
Tính ra thì số mình rất may mắn và vẫn được đời đối xử rất tốt.
P/S: Sách đã có trên Tiki, nên nếu bạn cũng yêu thích Sài Gòn thì hãy nhanh tay mua nhé!