Câu hỏi: Vì sao các doanh nhân không ngồi khoang máy bay hạng phổ thông để tiết kiệm tiền cho công ty của họ?
Trả lời: Feifei Wang, Nhà sản xuất, Epic Games
Đây là một câu chuyện mà tôi biết.
Bộ phận marketing cử một trong những người quản lý thương hiệu đến Singapore công tác. Từ LA đến Singapore mất 16 tiếng bay. Người quản lý này hình như mang thai 7 hay 8 tháng rồi. Vì vậy cô ấy yêu cầu ở khoang thương gia. Điều này đã được chuyển đến VP marketing, và đã bị từ chối, với lý do “nếu họ ra điều lệ này, thì mọi người sau đó có thể đều yêu cầu ngồi hạng thương gia”. Người phụ nữ nhún vai và nói “không, tôi không đi”. Và cô ấy đã rời công ty sau khi nghỉ sinh.
Tôi thường xuyên đến Trung Quốc vì công việc, dạo một vài nơi xung quanh khoảng 4 – 6 lần một năm. Tháng vừa rồi, tôi đã đi du lịch Trung Quốc 2 lần trong 4 tuần. Tôi thích đi du lịch về nhà, nhưng mỗi lần như vậy mất hơn 30 giờ máy bay, và bay khứ hồi cho mỗi chuyến. Hơn 30 giờ chật chội trong khoang bay tiết kiệm, không khí khô, hành khách khó chịu/nặng mùi, thức ăn kinh khủng, đau đầu, đau cơ… Tôi may mắn nhờ có cơ thể nhỏ nhắn với đôi chân ngắn.
Tất cả những điều đó cũng ổn thôi. Vì là công việc nên tôi không phàn nàn… Điều tồi tệ nhất là khi tôi phải đi du lịch với các giám đốc điều hành của công ty: tất cả các giám đốc điều hành sẽ bay hạng thương gia và tôi bay hạng phổ thông, cùng với họ trên một máy bay. Để tiết kiệm thời gian, các giám đốc thường sắp xếp các cuộc họp để khi họ đến Hồng Kông lúc 6 giờ sáng, bắt đầu họp lúc 10 giờ sáng và bay về vào ngày hôm sau, có khi là trong cùng đêm đó.
Chắc chắn, họ không ngại bắt đầu cuộc họp lúc 10 giờ sáng sau khi hạ cánh trước 3 giờ. Họ có thể ngủ trong khoang hạng thương gia, trong khi tôi kết thúc chuyến bay hạng phổ thông trong 15 giờ, xuống máy bay và sắp xếp dịch vụ xe hơi cho họ, tắm rửa và chuẩn bị cho cuộc họp, PPT… sắp xếp xe đến điểm hẹn, phối hợp với đối tác kinh doanh để sắp xếp địa điểm ăn tối, phiên dịch toàn bộ thời gian, hầu như không có cơ hội để ăn bất cứ thứ gì, và sau đó là 15 giờ ngồi trong khoang phổ thông.
Và đó là công việc của tôi, tôi chấp nhận nó. Tôi sẽ làm thật tốt. Các giám đốc điều hành sẽ hạnh phúc với dịch vụ của tôi.
Và tôi rời khỏi công ty đó ngay khi có cơ hội.
Một phần là vì tôi đã bay cùng ban điều hành quá nhiều lần trong tình cảnh mà họ thì trong thoải mái khi vừa xuống khỏi khoang thương gia, hoặc lịch sự gật đầu với tôi, hoặc tránh ánh mắt của tôi hoàn toàn, trong khi tôi tiếp tục đi xuống hạng phổ thông và mắc kẹt ở đó trong 15 giờ dài đằng đẵng. Và phải lắng nghe họ phàn nàn khi phải đợi một số người xuống máy bay.
Vâng, thưa ngài, ngài xuống máy bay trước vì bay hạng thương gia. Ngài có thể sắp xếp dịch vụ xe hơi, không cần phải đợi tôi.
Tôi thấy tâm lý này có chút kỳ lạ: tiết kiệm tiền cho công ty của bạn. Để làm gì? Để cho quý ngài CEO có thể mua ngôi nhà nghỉ dưỡng thứ 10 ở một hòn đảo nhiệt đới hoang dã nào đó mà tôi sẽ không bao giờ đến? Để ông ta có thể sở hữu chiếc Maserati và lái Porsche để đi làm hàng ngày. Đùa tôi à?
Tôi đã nghe lập luận rằng, chúng tôi tiết kiệm một số tiền cho hạng thương gia, và tiền sẽ được chuyển vào kho bạc để thưởng cuối năm.
Không. Công ty có thể đủ khả năng mua vé hạng thương gia cho những nhân viên mệt mỏi của họ và cả tiền thưởng hậu hĩnh nếu họ kiếm được lợi nhuận.
Công ty tôi đang làm việc vừa mới cập nhật chính sách của họ để tôi có thể đi du lịch với hạng thương gia. Khi biết tin, tôi đã nhảy cẫng lên trong phòng khách sạn của mình (thực ra tôi đang đi công tác thì họ thông báo). Tôi đã đỡ sợ hãi về những chuyến đi này khoảng 70%. Tôi có thể ngủ trong 15–17 giờ đó, tôi sẽ không bị đau lưng, mỏi chân và đau đầu dữ dội sau khi hạ cánh. Đây thực sự là đặc quyền tốt nhất mà bất kỳ công ty nào có thể cung cấp (tất nhiên, bên cạnh đó là tăng lương và tiền thưởng).
Và bạn biết không, chỉ riêng đặc quyền đó thôi cũng đủ để tôi nói không với hầu hết các nhà tuyển dụng đang cố gắng săn lùng tôi.
Tôi rất vui vì công ty của tôi cung cấp đặc quyền này. Và không, tôi sẽ không bay hạng phổ thông trong các chuyến công tác để tiết kiệm tiền cho công ty.
Nguồn: Quora